Tiệm Tạp Hóa Tuổi Thơ Đang Lớn
Hồi còn nhỏ xíu, mấy tiệm tạp hóa gần nhà là niềm mơ ước của mình. Nó như là một kho báu có thật ở trên đời. Mình thích lắm, mà chẳng riêng gì mình, lũ trẻ con trong xóm đứa nào đứa nấy đều rất mê. Tiệm tạp hóa bán đủ thứ trên đời. Từ mấy cái kem que, “thịt hổ”, bim bim, rồi sách vở, đồ dùng học tập, vân vân và mây mây.
Mình lớn dần lên, những tiệm tạp hóa tuổi thơ cũng lớn theo, cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nhiều mặt hàng hơn, đa dạng mẫu hơn. Nhưng cảm giác thích thú những ngày thơ ấu thì không còn nữa. Thay vào đó là hoài niệm.
Bây giờ, mình có thể đi siêu thị, đi trung tâm thương mại, có thể dễ dàng mua những thứ hồi nhỏ từng ao ước, nhưng lại chẳng thể có được cảm giác của ngày xưa.
Lạ thật đấy. Và buồn nữa. Có lẽ vì dù là bao nhiêu tiền, cũng chẳng thể đánh đổi hay mua lại được kỷ niệm ngày xưa. Ngày xưa sẽ không quay trở về được nữa, nó chỉ trở đi trở lại trong ký ức của chúng ta mà thôi. Tiệm tạp hóa tuổi thơ thay đổi, và chúng ta cũng vậy.
Có những nỗi buồn khó lý giải, và cũng khó hóa giải. Biết sao được, đó vốn là quy luật của cuộc sống mà.