Tên Sát Nhân Mercedes

Please log in to your account, if available, to access more information.

Tên Sát Nhân Mercedes "Một thị trấn nhỏ ở đâu đó trong vùng Trung Tây của nước Mỹ.

Detail description:

Tên Sát Nhân Mercedes

“Một thị trấn nhỏ ở đâu đó trong vùng Trung Tây của nước Mỹ. Rất đông người thất nghiệp đứng chờ từ sáng sớm trước tòa thị chính để mong được là người đầu tiên bước vào tìm việc làm. Bất thình lình, một chiếc xe Mercedes S 600 (“hai tấn tài nghệ của kỹ sư Đức”) lao thẳng vào trong đám đông đó, khiến rất nhiều người chết và bị thương. Tên sát nhân trốn thoát được. Tuy nỗ lực điều tra vụ án này cho tới lúc về hưu nhiều tháng sau đó, nhưng thám tử Bill Hodges vẫn không tìm ra thủ phạm.

Và từ khi về hưu thì tinh thần của cựu thám tử Hodges suy sụp hẳn. Ông chỉ còn ngồi trước chiếc máy vô tuyến truyền hình, ăn uống không điều độ và không tốt cho sức khỏe, có ý tưởng muốn tự tử. Nhưng rồi bất thình lình ông nhận được một lá thư khiêu khích của một người tự nhận mình là thủ phạm và tuyên bố là sẽ tiến hành những tội ác còn ghê gớm hơn thế nữa. Bừng tỉnh dậy từ sự uể oải chán chường, cựu thám tử Bill Hodges, cùng với một vài “đồng minh” có cá tính hết sức kỳ lạ, bắt đầu tiến hành một trò chơi mèo vờn chuột với kẻ tự nhận mình là sát nhân. Nhưng thật ra thì cũng chưa biết bên nào là mèo và bên nào là chuột. Truyện có hai mạch, đi sâu vào tâm tư suy nghĩ của hai nhân vật chính là Bill và tên sát nhân. Tức là độc giả giống như người đứng xem hai bên suy nghĩ chơi cờ gài bẫy lẫn nhau cho tới tận cuối cùng, hồi hộp xem phe thiện có kịp thắng phe ác hay không.

Tôi đã quen, thích và rất ấn tượng với những tác phẩm kinh dị xuất sắc của Stephen King (còn nhớ tối khuya ngồi một mình xem cuốn phim Shining hồi hộp hết sức), cho nên đọc quyển này thì hơi bỡ ngỡ. Vì trong tác phẩm này hoàn toàn không có máu me kinh dị hồi hộp như các tác phẩm mà có thể gọi là kinh điển của Stephen King. Nó “chỉ” là một tác phẩm hình sự trinh thám, lại là một tác phẩm chậm rãi đi vào chiều sâu của nhân vật nhiều hơn là hướng tới những pha hành động nghẹt thở. Ở đây diễn tiến không nhanh, nhưng qua suy nghĩ của các nhân vật King cho người đọc thấy được vực sâu của cái xấu xa đồi bại.

Và cái kết, theo ý riêng của tôi, cũng đặc trưng cho ý thích của người Mỹ. Tức là vẫn có dáng dấp người hùng “trừ gian diệt ác” mà không cần tới sự giúp đỡ (muộn màng, không hiệu quả) của bộ máy nhà nước.

Đây là quyển đầu của loạt tiều thuyết cho tới nay là ba quyển của Stephen King về thám tử Bill Hodges. Hoàn toàn không tệ. Về mặt trinh thám, thật tình mà nói thì theo ý thích của cá nhân vẫn còn nhiều tác phẩm, tác giả viết xuất sắc hơn, nhưng nhìn chung cuốn này vẫn thuộc loại khá. Có lẽ tôi đã chờ đợi một tác phẩm viết theo lối các tác phẩm kinh dị xuất sắc trước đây của King nên có hơi hụt hẫng. Nếu biết trước đây là một tác phẩm đi vào chiều sâu của nhân vật, một quyển tiểu thuyết viết về cái ác, có “chuẩn bị tinh thần” trước thì có lẽ đã cảm thấy nó hay hơn.”

Leave a Reply